Rối loại nhịp tim là tình trạng nhịp tim bất thường gây ra bởi hệ thống xung điện tự nhiên của tim hoạt động không bình thường. Không phải tất cả các loại rối loạn nhịp tim đều gây hại cho sức khỏe. Ví dụ, một người có thể có rối loạn nhịp tim nhẹ và điều đó là bình thường đối với tim của họ. Tương tự, rối loạn nhịp tim tạm thời gây ra bởi rượu, cafein, hoặc mất ngủ thì cũng không có vấn đề.
Rối loạn nhịp tim thường được chia thành hai nhóm:
1. Nhịp tim chậm, một dạng nhịp tim chậm bất thường
2. Nhịp tim nhanh, một dạng nhịp tim nhanh bất thường
Nhịp tim chậm
Bệnh nhân bị nhịp tim chậm thường có nhịp tim chỉ khoảng 40 – 60 nhịp một phút. Họ có xu hướng mệt mỏi, choáng váng và ngất khi tim của họ bơm không đủ máu có dưỡng khí cung cấp cho não và các cơ quan khác.
Ngược lại, bệnh nhân bị nhịp tim nhanh có nhịp tim nhanh bất thường, thường hơn 100 nhịp một phút. Các triệu chứng chính của nhịp tim nhanh cũng tương tự như ca nhịp tim chậm.
Nhịp tim nhanh
Nhịp tim nhanh có thể phát sinh hoặc từ tâm nhĩ hoặc tâm thất. Trường hợp từ tâm nhĩ xảy ra khi tâm nhĩ bị phình to bởi áp suất cao, bị kích động hoặc bị tổn thương bởi bệnh động mạch vành. Nhịp đập nhanh bất thường kéo dài của tâm nhĩ được biết đến là rung tâm nhĩ hoặc rối loạn tâm nhĩ. Nếu rung tâm nhĩ không được điều trị thì sẽ tăng nguy cơ đột quỵ. Rối loạn nhịp tâm thất thường nguy hiểm hơn nhiều. Khi nhịp tâm thất quá nhanh, tim không có đủ thời gian để bơm máu giữa các nhịp đập làm cho áp lực máu giảm. Rối loạn nhịp tâm thất có thể xấu hơn và chuyển thành rung tâm thất, trường hợp này có nguy cơ gây tử vong cao khi đó các tâm thất chỉ đơn thuần rung và không bơm tí máu nào cả. Nếu không điều trị, rung tâm thất sẽ gây mất ý thức ngay lập tức và tử vong.
Rung tâm nhĩ (AF) là gì?
Rung tâm nhĩ (AF) là chứng rối loạn nhịp tim phổ biến nhất và ảnh hưởng tới hang triệu người trên khắp thế giới. Trường hợp càng gia tăng theo tuổi tác – ít xảy ra đối với người dưới 30 tuổi nhưng tác động nhiều với tỷ lệ 1/20 (5%) trên tổng số người trên 65 tuổi.
Nhịp tim của người bình thường được điều khiển bởi một vùng nhỏ của môt tim chuyên biệt ở buồng bên phải phía trên (tâm nhĩ phải), được gọi là cục tâm nhĩ sino (SA). Hoạt động điện từ phát từ cục SA truyền qua môt dẫn chuyên biệt để kích hoạt phần còn lại của cơ tim, dẫn đến sự co bóp của tim và bơm máu tới các phần còn lại của cơ thể bằng tâm thất. Trong trường hợp AF, cục SA mất kiểm soát tim và nhịp tim bất thường, hỗn loạn sẽ tăng. Hâu quả là, tâm nhĩ không ép đẩy máu vào tâm thất – điều này vừa làm giảm hiệu của của tim và vừa làm tăng nguy cơ cục máu đông hình thành ở tâm nhĩ.
Triệu chứng của AF là gì?
Hầu hết mọi người bị AF sẽ có các triệu chứng sau, mặc dù một tỷ trọng nhỏ bệnh nhân có thể không có các triệu chứng này và AF chỉ được phát hiện khi bác sĩ kiểm tra. Các triệu chứng đó là:
• Tim đập nhanh (tim đập nhanh một cách bất thường)
• Khó thở
• Mệt mỏi
• Chóng mặt và ngất
• Đau ngực
• Các triệu chứng của đột quỵ (ví dụ: cơ thể mệt mỏi hoặc nói ngọng)
AF có thể biểu hiện mọi lúc (AF lâu dài hoặc vĩnh viễn) hoặc có thể là từng cơn (được gọi là AF kịch phát). Các bệnh nhân bị cả hai loại AF trên đều có các triệu chứng nêu trên. Thêm vào đó, các bệnh nhân bị AF kịch phát thường cảm nhận theo khoảnh khắc khi nhịp tim của họ thay đổi đột ngột sang AF. Những thay đổi đột ngột và không báo trước này có thể khiến bệnh nhân khó chịu và đau đớn cũng như dẫn đến các triệu chứng khác của AF.
Một số bệnh nhân có thể thấy rằng họ bị AF bởi vì họ không thể hoạt động hết sức như khi họ có nhịp tim bình thường.
Nguyên nhân gây ra AF là gì?
AF có thể phát sinh từ nhiều nguyên nhân khác nhau và có sự liên quan chặt chẽ với các bệnh lý tim mạch khác như cao huyết áp, suy tim, bệnh lý van tim và bệnh động mạch vành. AF cũng liên quan tới các bệnh lý khác như nghiện rượu và cường tuyến giáp. Đối với một số cá nhân, không có nguyên nhân điển hình khi bị AF và tim trong khi đó mọi biểu hiện đều bình thường – trường hợp này gọi là “AF độc nhất”.
(Nguồn: Singapore Heart Foundation)